Tâm sự của KTV

Lời tậm sự KTV Minh Toàn và Mộng Trinh (04/02/2016)

Chúng em Minh Toàn và Mộng Trinh là KTV cơ sở Toàn Thắng cùng gia đình rất biết ơn cơ sở Toàn Thắng, đại diện là Cô Lê Thị Diệu Quí đã đứng ra chu toàn tồ chức lễ cưới cho chúng em thật long trọng và ấm áp.

Ân tình này suốt đời chúng em và gia đình ghi tạc và bản thân sẽ phấn đấu hết mình làm tốt góp phần xây dựng cơ sở vững mạnh ngày một đi lên, Toàn Thắng mã là đại gia đình thương yêu của chúng em.

 

 

 


Lời tâm sự KTV Lương Kim Hên (Mừng Tân Gia 19.08 ÂL 2014)

Mình chia tay chồng (2011) một mình phải nuôi đứa con gái nhỏ, lúc này mình rất buồn, không biết làm gì hết, chỉ muốn ở nhà tu tập mà thôi. Cô Quí đã đến động viên và khuyên nên đi làm để có tiền lo cho con ăn học và đây cũng là công việc giúp ích cho đời, tạo phước.

Mình nghe lời Cô vào làm Cơ sở Toàn Thắng từ 2012 đến 2015 mình đã tích lũy tiền hơn 40 triệu đồng, nhờ gia đình cho thêm 10 triệu và cho đất, mình đã cất được mái ấm khang trang cho hai mẹ con.

Xin cám ơn Cô Quí và đại gia đình Cơ sở Toàn Thắng rất nhiều, đã động viên và chia sẽ với mình từ vật chất lẫn tinh thần, giúp mình có đủ nghị lực ổn định và tạo được cơ ngơi như ngày hôm nay, mình thật vô cùng hạnh phúc. Mình nguyện sẽ góp hết sức mình gắn bó cùng cô và các bạn xây dựng cơ sở ngày càng vững mạnh và đi lên để giúp những người bạn cùng cảnh ngộ.

 


 

Lời tâm sự KTV Trần Văn Thêm (Mừng ngày cưới Thêm - Diễm 10/09/2011)

Tôi sống với ông Nội từ nhỏ, ba mẹ chia tay và đều có những tổ ấm riêng cho mình, tôi vào làm việc trong Cơ sở Toàn Thắng một thời gian và đã quen một người bạn gái khuyết tật. Chúng tôi muốn đến với nhau nhưng vấp phải sự phản đối kịch liệt của gia đình, tôi rất buồn và tâm sự cùng Cô Quí, Cô đã cùng vài vị mạnh thường quân lên nhà bạn gái tôi thuyết phục và cuối cùng cũng được sự đồng ý của gia đình cho phép chúng tôi cưới nhau. Nhưng tôi lại không có tiền lúc này cơ sở vừa mới thành lập còn nhiều khó khăn. Cô Quí đã đi vận động khách hàng và các vị mạnh thường quân gom góp cho chúng tôi số tiền là 8.750.000 để làm lễ cưới.

Tôi nhớ cô đã sắm cho vợ tôi đôi bông tai vàng 18 (3,8 phân), 1 cặp nhẫn 18 (1 chỉ), một chiếc nhẫn 24 (1 chỉ). Đi tiền đồng là 3.000.000, hai bộ đồ cho vợ tôi cùng mâm lễ vật (trà, bánh, trái cây, rượu), thuê xe 15 chỗ với sự tham gia đầy đủ các bạn toàn cơ sở, các vị khách , các vị mạnh thường quân. Một đám cưới thật chu toàn và không kém phần hoành tráng.

Tôi thật sự không biết nói gì hơn nữa, rất vui và xúc động và xem cô như người mẹ thứ hai.

Qua lời tâm sự này tôi muốn cám ơn cô Quí, những người bạn Cơ sở Toàn Thắng , các vị mạnh thường quân (Chú Hưng, Dì Bé, vợ chồng Anh Chinh) đã giúp cho tôi tổ chức hôn lễ được thành công tốt đẹp.

Bây giờ tôi đã sống hạnh phúc với vợ và một cậu con trai kháu khỉnh. Một lần nữa tôi xin chân thành cám ơn lòng thương yêu, sự lo lắng, ân tình sâu nặng của cô Quí, các bạn đồng nghiệp và các vị mạnh thường quân, chúc sức khỏe tất cả mọi người và chúc Cơ sở Toàn Thắng luôn vững mạnh.

 


 

Lời tâm sự KTV Hà Văn Thắng

Nói đến Cơ sở Toàn Thắng, những khách hàng đến ủng hộ hay những người ở Tp. Long Xuyên chỉ nghĩ đơn giản là 1 doanh nghiệp kinh doanh, nhưng với chúng tôi Toàn Thắng không chỉ đơn thuần là nơi kiếm sống mà nơi đó còn là gia đình, là nơi tập trung những người khiếm thị đồng cảnh ngộ, để chúng tôi có thể quan tâm động viên nhau và trên hết là để khẳng định một điều chúng tôi tuy tàn nhưng không phế.

Vào năm 2005, một tai nạn lao động đã làm thay đổi cả cuộc đời tôi, từ một thanh niên khỏe mạnh trở thành người đã mất đi đôi mắt, lúc đó tôi nghĩ cuộc đời tôi đã hết, bao hoài bão, ước mơ của tôi đều tan biến, tôi mất hết phương hướng và có lúc đã tự vẫn, nhưng số phận trớ trêu thay tôi lại không chết.

May mắn thay, nhờ sự quen biết tôi đã gặp được Cô Quí, người mà hôm nay chúng tôi thường gọi bằng tiếng thân thương là mẹ Quí.

Lúc đó tôi như một em bé lên ba, chập chững bước đi và Cô Quí là người đã dìu dắt tôi bước qua quãng đường khó khăn nhất trong cược đời. Cô dạy nghề cho chúng tôi, cô dạy cách sống, đối nhân xử thế, cô lo lắng cho chúng tôi lúc bệnh, khi đau yếu. Cô vui khi chúng tôi hạnh phúc, cô dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho chúng tôi mà không đòi hỏi bất cừ điều gì.

Và điều kỳ diệu đã xảy ra vào năm 2009, có phái đoàn Bác sĩ Canada qua Việt Nam mổ mắt từ thiện và tôi là người duy nhất trong cơ sở có thể mổ mắt được và 3 ngày sau tôi như người được sinh ra trên đời thêm một lần nữa, tôi đã nhìn được mọi thứ xung quanh bằng chính đôi mắt của tôi.

Khi ấy mọi ước mơ hoài bão cùng nhau kéo về, tôi có rất nhiều sự lựa chọn cho tương lai và tôi bất chợt nhớ đến câu hỏi của cô Quí trước lúc tôi đi mổ mắt "Nếu con thấy đường con có quay về giúp cô lo cho các anh chị hay không?". Dù chỉ là câu hỏi nhưng tôi ngầm hiểu được cả tấm lòng cô Quí dành cho anh em khiếm thị chúng tôi và tôi đã trả lời Con sẽ quay về với Cô để góp phần sức lực nhỏ bé của mình của mình để lo cho các anh chị và cơ sở.

Sau bao năm ở lại hỗ trợ cho cô Quí với sự cố gắng hết mình của chúng tôi, cơ sở ngày càng phát triển, tôi không hối hận khi mình chọn cơ sở là nhà, chọn cô Quí là mẹ, chọn anh chị em khiếm thị là người thân mà hạnh phúc luôn mỉm cười với tôi khi tại đây tôi đã gặp được một nữa của mình và hạnh phúc hơn khi hôm nay gia đình tôi đón thêm một thành viên mới là bé trai khỏe mạnh và kháo khỉnh.

Nói đến Toàn Thắng chúng tôi không bao giờ quên những ân tình sâu nặng của chú Trương Văn Hưng, chú là một người bạn, một người anh và là một người cha đở đầu về vật chất lẫn tinh thần cho anh em khiếm thị chúng tôi.

Là một Việt Kiều dù trăm công nghìn việc nhưng chú luôn dõi theo từng bước thăng trầm của Cơ sở, chú đã hỗ trợ kinh tế và bù lỗ cho cơ sở chúng tôi thời điểm ban đầu gian khó nhất cho đến ngày hôm nay chú và cô Quí luôn bên cạnh chúng tôi trong những sự kiện trọng đại (lễ tết, cưới, hỏi). Đối với chúng tôi cô, chú là những vị bồ tát hiện thân đễ giúp đỡ những mãnh đời bất hạnh như chúng tôi.

Đến hôm nay dù cơ bản dù chúng tôi đã có được chổ ăn chổ làm ổn định nhưng đâu đó trong anh em chúng tôi và cô Quí vẫn còn canh cánh nổi niềm là: "làm thế nào sau này chúng tôi có thể có một căn nhà dù là nhỏ để che nắng, che mưa lúc tuổi già". Có câu "Lực bất đồng tâm", cô Quí và chú Hưng đã có tâm, chúng tôi mong sao các cơ quan ban ngành, các vị mạnh thường quân chung tay cùng chú Hưng và cô Quí để biến những ước mơ ấy thành hiện thực.